Sinh thời Chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu của chúng ta đã từng nói: “Vì lợi ích mười năm thì phải trồng cây, vì lợi ích trăm năm thì phải trồng người”. Câu nói bất hủ ấy của Bác đã khẳng định vai trò to lớn của giáo dục đối với việc hình thành nhân cách và phát triển con người. Giáo dục giúp chúng ta rèn luyện ý chí, tôn trọng nhân phẩm, phát triển tài năng, góp phần vào sự tiến hóa chung của nhân loại. Và những người đóng góp công sức vào sự phát triển giáo dục không ai khác chính là những nhà giáo - những người giáo viên. Có một nhà giáo khiến tôi rất ngưỡng mộ bởi lòng nhiệt tình, sự nỗ lực phấn đấu không mệt mỏi - người mà tôi muốn nói đến trong bài viết này, đó là thầy giáo Nguyễn Việt Hùng - giáo viên trường Trung học Cơ sở Văn Đức, xã Văn Đức, huyện Gia Lâm, Hà Nội.
Thầy giáo Nguyễn Việt Hùng là một trong những tấm gương nhà giáo mẫu mực của trường Trung học Cơ sở Văn Đức. Sau khi tốt nghiệp Khoa Ngữ Văn của Trường Đại học Sư phạm Hà Nội, thầy về công tác tại Trường Trung học Cơ sở Văn Đức tính đến nay đã được tám năm. Đối với tôi, đó vừa là một đồng nghiệp, một người anh thân thiết vừa là một tấm gương sáng để học tập và phấn đấu trong sự nghiệp của mình.
Thầy luôn là một người đồng nghiệp, người thầy được học sinh và các đồng nghiệp khác yêu mến, giúp đỡ, kính trọng. Phẩm chất, nhân cách và chuyên môn của thầy đã được ghi nhận và xứng đáng để đồng nghiệp cũng như các thế hệ học trò noi theo. Vẫn gương mặt hiền hòa mà đôn hậu, giọng nói trang nghiêm mà ấm áp lòng người. Dưới bàn tay ân cần, tận tụy, dưới sự quan tâm, dìu dắt của thầy, biết bao thế hệ học sinh đã khôn lớn và trưởng thành, trở thành những công dân tử tế. Đặc biệt trong những giờ ra chơi, khi tôi còn mải mê với những câu chuyện đời thường cùng các đồng nghiệp, thì thầy vẫn say sưa với những bài văn do học trò viết. Có lẽ, văn học ẩn chứa một sức hấp dẫn, lôi cuốn lạ kỳ đối với người thầy ấy. Hằng ngày, bất kể trời nắng hay mưa thầy luôn đến lớp đúng giờ và khi tan trường, trong khi mọi người ai ai cũng hối hả ra về, khi cả ngôi trường chìm vào lặng thinh, tôi vẫn thấy thầy miệt mài với trang giáo án và cặm cụi ngồi chấm, chữa từng bài cho học sinh. Ngọn lửa nhiệt huyết, khát khao với nghề của thầy khó có thể dễ dàng vụt tắt. Cũng có những lần ngang qua lớp thầy, tôi thấy bóng dáng một người thầy đang say sưa giảng bài trong những vần thơ bay bổng, những dòng xúc cảm dạt dào trên trang văn, còn lũ trò nhỏ thì ngoan ngoãn, chăm chú lắng nghe giọng nói truyền cảm ấy. Trong những giây phút bình dị ấy, thầy đang nhen nhóm vào lòng những đứa trẻ kia từng đốm lửa nhỏ của lòng say mê, truyền cho chúng cái tình yêu vô bờ bến với Văn học và cuộc sống.
Khi trò chuyện với chúng tôi, thầy nói một cách say sưa và nhiệt tình, trong ánh mắt lấp lánh những niềm vui khôn xiết. Tôi nhớ trong một lần tâm sự về chuyện đời, chuyện nghề giáo thầy từng nói câu nói của Leptonxtoi về văn chương như sau: “Một tác phẩm nghệ thuật là kết quả của tình yêu. Tình yêu con người, ước mơ cháy bỏng vì một xã hội công bằng, bình đẳng bái ái luôn luôn thôi thúc các nhà văn sống và viết, vắt cạn kiệt những dòng suy nghĩ, hiến dâng bầu máu nóng của mình cho nhân loại.” Văn học hướng người ta tới cái đẹp, cái Chân – Thiện – Mỹ, văn học hướng có sức mạnh cảm hóa mạnh mẽ, hướng nhân loại trở thành những người tử tế, đúng như câu nói của M.Gorki: “Văn học là nhân học”. Từ thầy, tôi cũng nhận ra rằng văn học không phải chỉ là những con chữ là những thứ phù phiếm, mơ mộng, bay bổng trên trang giấy mà thông qua việc học môn học đó, con người thêm yêu, trân trọng và biết ơn cuộc sống xung quanh mình!
Trong suốt thời gian bước chân vào nghề, thầy luôn được Ban giám hiệu của trường tin tưởng giao cho nhiều công việc khó khăn, phức tạp. Nhiều năm liền thầy đạt danh hiệu Giáo viên dạy Giỏi. Năm học 2020-2021, thầy đã được công nhận là giáo viên chủ nhiệm giỏi, và đạt giải thưởng E-Learning cấp Huyện. Đặc biệt là với sự quan tâm, bồi dưỡng tận tình của một giáo viên trẻ luôn hết lòng với nghề, đã có những em học sinh đạt được giải thưởng cao trong các kỳ thi học sinh giỏi cấp Huyện và cấp Thành phố. Bên cạnh đó, ngọn lửa nhiệt huyết của thầy còn thắp sáng cả trong những phong trào đoàn thể. Hiện nay, thầy đang giữ vị trí Bí thư Chi đoàn và vai trò phụ trách quản lý hệ thống trang web thông tin của Trường Trung học Cơ sở Văn Đức. Đó là những phần thưởng rất xứng đáng với sự phấn đấu không ngừng nghỉ của thầy. Sự nhiệt tình, tấm lòng đôn hậu và đam mê rực cháy của thầy không chỉ làm những bậc phụ huynh xúc động mà còn khiến cả những người đồng nghiệp như tôi cảm thấy vô cùng tự hào.
Trên trường là thế, về với gia đình, thầy Hùng còn là một người chồng, người cha tốt, luôn yêu thương vợ con vô bờ bến. Dù công việc có nhiều áp lực, khó khăn nhưng thầy luôn biết cách sắp xếp công việc một cách hợp lí để có thời gian chăm lo cho gia đình, giúp gia đình nhỏ của mình luôn bình yên, hạnh phúc. Có lẽ đối với thầy, đó là một trách nhiệm cao cả và thiêng liêng, một niềm an ủi cũng như một chỗ dựa vững chắc để có thể tạo thêm sức mạnh giúp bản thân vươn lên mỗi khi gặp khó khăn trong cuộc sống cũng như trong công việc.
Tôi thật may mắn khi được là đồng nghiệp của thầy. Bản thân tôi đã học tập được nhiều rất từ cách làm việc chuyên nghiệp, cẩn thận, chu đáo của thầy. Mọi thành tích mà thầy đạt được hôm nay cũng những cống hiến không ngơi nghỉ của thầy đã trở thành niềm vinh hạnh và tự hào đối với bản thân thầy nói riêng và nhà trường nói chung. Thầy Nguyễn Việt Hùng thật xứng đáng trở thành tấm gương sáng về hình ảnh một nhà giáo mẫu mực cho tôi và thế hệ giáo viên trẻ của nhà trường học tập và noi theo.
Người viết: Trần Thị Thêu
Giáo viên THCS Văn Đức