“Tôi chỉ có một người mà tôi kính trọng, là cô. Tôi quyết tâm một ngày nào đó khi thành đạt trở về sẽ quỳ xin lỗi cô, để nói với cô rằng thằng học trò mà cô đã đến nhà nó không biết bao nhiêu lần, phải bảo lãnh với nhà trường để nó khỏi bị kỷ luật vì hành động vô lễ, cái thằng đã ngồi suốt năm học lớp chín từ chiều đến mười giờ đêm ở nhà cô để cô khảo bài cho nó, cái thằng đã trét mắc mèo vào ghế cô và cũng là cái thằng đã khóc ròng khi cầm trên tay chiếc áo trắng mới tinh cô gửi vào đầu năm lớp mười, nó đã không phụ lòng cô.
Tôi đã đi hết con đường cô mong đợi. Tôi có gần như nhiều thứ trong đời, nhưng mãi mãi lời xin lỗi cô tôi không bao giờ nói được… Cô đã không chờ đợi được đến khi tôi có thể nói lời xin lỗi. Mãi mãi cho đến hết cuộc đời này, tôi vẫn không bao giờ còn có cơ hội xin cô tha lỗi! Cô giáo tôi đã đi mãi, rất xa.”
Trích truyện Xin cô tha thứ
Đó là một đoạn trích trong một trong hơn bốn mươi câu chuyện được tập hợp trong quyển “Chuyện về thầy cô và bạn bè” do Mai Hương, Chí Thành biên soạn, Nxb. Thế giới xuất bản năm 2021.
179 trang sách với thông điệp chia sẻ yêu thương thể hiện trong từng câu chuyện về tình cảm thầy cô, bạn bè là điều đáng quý giúp chúng ta có thể thấy bóng dáng mình trong đó.
Những câu chuyện như: Dù thầy không phải là cha, Lời thầy dạy, Đôi tay cô, Bài học của thầy mỹ thuật, Tôi là giáo viên, Các em giỏi quá… với những nhân vật, những tình huống khác nhau, nhưng điều có điểm chung: Tình yêu thương, sự dạy bảo ân cần của thầy cô không chỉ giúp học trò lưu lại những kỷ niệm đẹp, mà còn là hành trang mang theo suốt cuộc đời.
Qua những câu chuyện, sách cũng gửi đến thông điệp ý nghĩa khi dẫn lời của Vijaya Lakshmi Pandit: “Mục tiêu của giáo dục không phải là cách kiếm sống hay cung cấp công cụ để đạt được sự giàu có. Mà đó phải là con đường dẫn lối tâm hồn con người vươn đến cái chân và thực hành cái thiện”.
Các bạn hãy tìm đọc quyển sách để tìm về những phút giây sống chậm lại, để thấy lòng ấm áp nhận ra những điều giản dị nhưng tốt đẹp vẫn luôn hiện hữu trong cuộc sống.